Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Lời Người Điên

Bùi Giáng

Chúng tôi người ngợm vô thường
Lúc mê man lúc chán chường thể thân
Các em gắng gổ đôi phần
Đừng quên uống rượu lần khân sinh bình
Dịu dàng sống giữa gia đình
Ngày ngày tháng tháng hậu tình năm năm
Trái tim nguyệt tỏ đêm rằm
Máu me mây gió tơ tằm vấn vương
Ở đời kiệt tận xẩu xương
Hình hài biến thể thân mường tượng thân.

______________________________________

Anh vẫn Tưởng

''...Hỡi Thượng Đế! Cúi đầu con thưa lại''
Ở trần gian ai cũng khổ liên miên
Người đã dựng cảnh tù đày đọa mãi
Để làm gì? Cho sáng nghĩa Vô Biên?"

Anh vẫn tưởng đầu đường thương xó chợ, 
Ai có ngờ xó chợ cũng thương nhau.
Ôi đầu đường ôi xó chợ nơi đâu 
Là nơi đó chốn kia anh rất rõ 
Trong máu me từng khoảnh khắc sơ đầu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét